diên vỹ

Xin Sợi Tơ Duyên



 



chắc tại mùa thu cứ tràn đầy sắc nhớ
nên sân nhà tôi ngập lá vàng rơi
anh chắc biết tôi vào ra cùng nắng
rải mầm yêu chờ đợi xuân của đời


thì anh cứ như người hành tinh lạ
mang tôi về làm thí nghiệm trò chơi
tôi dẫu biết tình yêu không lối thoát
nhưng phải làm sao khi hồn đã lạc rồi


mây nay vắng, nên mưa không về cùng phố
tôi lang thang tìm lấy sợi tơ duyên
anh có nhặt làm ơn cho xin lại
để đêm về tôi cùng gió gởi niềm riêng


anh chắc biết lòng tôi như con sóng
cùng tháng năm đưa đẩy buồn vui
anh có thể hoá thân thành biển rộng
để ta - mình mãi mãi chung đôi ...?


oct. 08, 2012

Được bạn: NguyenDo đưa lên
vào ngày: 9 tháng 10 năm 2012

Bình luận về Bài thơ "Xin Sợi Tơ Duyên"